Không cần tiền, chỉ cần cầm theo lá cây, đến chợ lá bạn có thể mua bất kỳ món ăn nào hay thậm chí khám, chữa bệnh.
Các chợ đầu mối lớn nhất ở Việt Nam với mặt hàng kinh doanh đa dạng từ thực phẩm tươi sống, nông sản, quần áo, trang sức vẫn đang phục vụ nhu cầu mua bán sỉ/lẻ của thương lái và người dân mỗi ngày.
Thật khó có thể biết được chính xác ở Việt Nam có bao nhiêu cái chợ, và có bao nhiêu loại chợ búa khác nhau...
Ngày 5/5 âm lịch hằng năm, nhiều gia đình ở Hà Tĩnh lại tất bật soạn sửa lễ cúng tết Đoan Ngọ. Dịp này, thị trường các lễ vật như hoa tươi, trái cây, cau trầu, hàng mã, thực phẩm… trở nên sôi động hơn.
Cái thú lớn nhất khi ăn vặt ở hẻm chợ Chiều đường Nguyễn Tiểu La (Q.10, TP.HCM) chính là ngồi một chỗ rồi tập hợp các món về mà ăn đến no nê.
Ký ức không chỉ lưu giữ trong từng khuôn mặt cũ của người kẻ chợ, còn gọi về trong những luyến thương của bao người quê xứ Việt An (xã Bình Lâm, huyện Hiệp Đức, tỉnh Quảng Nam).
Chợ chiều ngoài ý nghĩa vật lý chỉ thời gian họp chợ, còn được phái sinh thêm ý nghĩa thứ hai là quang cảnh lúc rã đám, tàn cuộc của một sự việc, hiện tượng nào đó.
Chợ chè Phúc Xuân thuộc thành phố Thái Nguyên, giáp danh huyện Đại Từ được hình thành gần 30 năm, nơi có diện tích, sản lượng, chất lượng chè cao của tỉnh, chợ mỗi tháng họp 9 phiên vào các ngày 1, 4, 6, 11, 14, 16, 21, 24, 26 âm lịch.
Mọi người tập trung từ 5 giờ sáng lũ lượt ra bến Ninh Kiều để lên tàu. Chợ nổi Cái Răng không xa TP.Cần Thơ là mấy nhưng cánh thương hồ buôn bán từ rất sớm.
Chợ đã ở trong tâm thức ngàn năm của người Việt Nam như điểm thiết yếu của cuộc sống, mỗi phần đời. Đi chợ, là một cách “du hành không gian - thời gian” của tôi.